Thiên Phàm đơ người ra, rất muốn chửi Doãn Mặc vài câu nhưng không biết nên chửi thế nào. Bất lực ngồi xuống ghế phía sau lưng. Họa Thư đứng gần đi tới, ngồi bên cạnh.
“Anh không chia rẽ được họ đâu.”
Thiên Phàm nhún vai “Anh cũng chỉ là thử xem như nào thôi mà!”
“Vậy anh có cảm thấy Thiên Hy Linh có điểm khác biệt gì không?”
“Em cũng cảm thấy vậy à?”
Họa Thư gật đầu “Cũng không khác lắm, chỉ là cảm thấy cậu ấy trưởng thành hơn trước đây thôi"
“Và nóng tính nữa!”
Họa Thư cười trừ, không đáp lại Thiên Phàm. Cứ thế không gian giữa hai người bỗng yên tĩnh đến lạ. Chỉ còn lại tiếng nói chuyện, vui đùa của người lạ đi qua.
Thiên Phàm khẽ liếc nhìn biểu cảm trên khuôn mặt trắng hồng của Họa Thư, có chút không muốn rời mắt. Họa Thư có một khuôn mặt rất đẹp, như thiên thần vậy, khiến người khác càng nhìn càng muốn đắm chìm vào nó.
“Anh, anh hai ơi! Hồn anh đâu rồi? Bay ở đâu thì mau về đi!” Thiên Hy Linh cầm trên tay phần Takoyaki đi tới, thấy khuôn mặt thẫn thờ của Thiên Phàm liền gọi lớn.
Thiên Phàm bịt tai “Hét cái gì, hồn về rồi!”
Thiên Hy Linh cười như được mùa, lấy một miệng Takoyaki bỏ miệng, không quên lấy thêm một cái đút cho Doãn Mặc ăn thử. Thiên Phàm không muốn quản chuyện tình cảm của hai người họ nữa, cũng lấy một viên cùng ăn. Họa Thư cũng vui vẻ lấy một viên ăn thử, hơi nóng từ miệng bóc lên, ai cũng bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-anh/3305195/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.