“Em nói ai kệ em. Không nói anh được rồi!” Thiên Hy Linh cao giọng cãi cố.
Thiên Phàm cười nhếch mép “Này nha, mày đừng nghĩ có cha mẹ chống lưng là thích làm gì làm!”
“Rồi sao, anh không có cha mẹ chống lưng nên ganh tị à?”
“Cái gì, anh mà thèm ganh tị với mày a. Mơ đi!”
“a$hygikdn@njdjd…”
“ọdhd0nhsud!njh*...”
Họa Thư bất lực thở dài ngao ngán. Quay đầu nhìn Trường Ninh “Kệ hai người đó đi, hai anh em đó khẩu chiến cả ngày ấy mà!”
Trường Ninh ‘ồ' lên tiếng ngạc nhiên, nhưng trong đôi mắt ấy còn có thêm một cảm xúc khác “Thú vị thật đấy!”
Họa Thư cười trừ. Cô bé này đúng là không như cô tưởng tượng, lạ thật! “Gần vào tiết tiếp theo rồi! Chị đi trước nha.”
Trường Ninh gật đầu, vẫy tay tạm biệt.
Họa Thư bước bước lớn tới gần, đẩy Thiên Hy Linh và Thiên Phàm ra xa, tay che miệng Thiên Hy Linh “Vậy em đi trước nha. Doãn Mặc, nhờ anh đưa Thiên Phàm về!”
Thiên Hy Linh cố gắng gỡ tay Họa Thư ra những không được, chỉ đành mắng Thiên Phàm bằng hành động tay chân.
Họa Thư khổ sở chặn hết hành động của cô lại, mau chóng kéo cô lên lớp. Thiên Hy Linh đặt mông lên ghế, khó khăn hít thở thật sâu mới có thể bình tĩnh lại đôi chút.
Trường Lạc từ ngoài đi vào, thấy vẻ mặt của Thiên Hy Linh có chút tệ, đi tới hỏi thăm “Cậu sao thế?”
Thiên Hy Linh nhìn thấy Trường Lạc đi tới, lắc đầu tỏ ý không có gì. Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-gap-anh/3304415/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.