“Miên Miên?”
Phó Dư phối hợp:"Không đúng, Miên Miên hiện tại đang ở Hoành Điếm đóng phim mới phải?”
Lúc này Cố Miên lập tức bổ nhào vào người hắn cười to nói: “Bác sĩ Phó, anh cũng có lúc đoán sai sao?”
Lúc cô hung hăng nhảy vào, hai luồng nhũ thịt tuyết trắng đè lên lưng Phó Dư. Hai người tiếp xúc khăng khít thân mật làm cơ thể Phó Dư bắt đầu nổi lửa. Cà vạt trêи cổ hơi thắt lại.
Một tay vớt người phía sau vào lòng, sau đó điểm điểm trán cô.
“Trở về khi nào?”
Thanh âm hắn ôn nhu như nước, nếu không phải nhiệt độ cơ thể hắn khác thường thì cô cũng không nhận ra hắn động tình.
Cố Miên bắt lấy bàn tay điểm điểm trán mình rồi ôm vào ngực xoa xoa. Động tác mềm mại như chú mèo con nũng nịu sau một khoảng thời gian không được gặp chủ nhân.
“Ông xã, may là em chỉ diễn vai phụ, chỉ cần ở lại đoàn làm phim mấy ngày, nếu là diễn vai chính, phải ở lại đến mấy tháng, nghĩ thôi cũng khó chịu. Chỉ mấy ngày không được gặp anh, em đã cảm thấy bản thân như hoa hồng thiếu nước.”
Hai ngày này Phó Dư không ở bên cạnh, Cố Miên thật sự không quen. Buổi tối thân thể hư không tịch mịch có thể chịu đựng như tâm lý hư không tịch mịch lại không cách nào chịu nổi. Nghĩ muốn tìm hắn nhưng ngày thường hắn công tác bận rộn, cô sợ nhắn tin mãi sẽ làm phiền hắn.
Vì thế Cố Miên đành đem tất cả nhớ nhưng hóa thành động lực, tất cả đều dồn hết vào đồng nhân văn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-ga-cho-nguoi/638360/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.