"Ngô ngô"Cái miệng nhỏ của Cố Miên bị Phó Dư nhét đầy. Côn thịt to lớn cứng như hòn đá, trực tiếp cắm tới cổ họng cô.
Mặc dù yết hầu ẩn ẩn buồn nôn nhưng Cố Miên vẫn không muốn nhả côn thịt ra. Bị Phó Dư cắm miệng như vậy làm cô cảm thấy thật kích thích, luyến tiếc phải nhổ ra. Đầu lưỡi cô hưng phấn liếm quy đầu, liếm đến côn thịt cương cứng.
Phó Dư bị Cố Miên liếm đến phát điên, hắn chế trụ ót cô bắt đầu trừu động lên.
"Ăn nhiều một chút!"
Phó Dư cảm giác côn thịt chính mình sắp bị Cố Miên liếm cháy. Mà cô lại là bình chữa cháy duy nhất. Chỉ có đem côn thịt phát tiết trong miệng cô mới có thể giúp hắn tiêu diệt hỏa khí.
Côn thịt dữ tợn càn quấy miệng nhỏ cô, mỗi lần rút ra đều nhìn thấy hình ảnh côn thịt bị nước dãi trong suốt phủ đầy.
Bởi vì côn thịt Phó Dư thật sự quá to, không ít nước dãi từ khóe miệng Cố Miên chảy xuống rơi trên vú tuyết trắng. Cặp vú bị kẹp nhũ kẹp chặt không ngừng lắc lư khó chịu.
Mặc cho cái miệng nhỏ bị làm nhục, Cố Miên chẳng những không cảm thấy đau đớn mà tiểu huyệt bên dưới càng hư không tịch mịch. Hiện tại cô chỉ muốn côn thịt Phó Dư cắm vài tao huyệt như cắm vào miệng nhỏ.
Đuôi mèo chôn trong cúc huyệt không ngừng va chạm mang đến khoái cảm vui sướng càng làm hoa huyệt ủy khuất khó chịu.
"Ông xã, thao em~~~!"
Cố Miên nhả côn thịt, đầu lưỡi bị cọ đến đỏ tươi thè ra, ánh mắt mê ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-ga-cho-nguoi/638333/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.