Cố Miên đầu óc trống rỗng. Nhất thời không nghĩ ra muốn nói cái gì. Tay cầm di động run run.
Cô sai rồi, cô thật sự sai rồi.
Bác sĩ Phó mới không phải là sắc ma đâu! Cô mới là sắc ma, đại đại sắc ma!
Trong WC có treo một tấm gương để chỉnh trang. Cố Miên nghiêng đầu vừa vặn có thể nhìn thấy mặt mình trong gương. Chỉ thấy trêи mặt cô treo nụ cười ɖâʍ đãng, quả thực đáng khinh tới cực điểm.
Cố Miên vội vàng cất điện thoại rồi vặn vòi nước, liều mạng dùng nước lạnh tát vào mặt.
"Cố Miên, bình tĩnh! Bình tĩnh một chút! Ngươi tuyệt đối không thể bị ɖu͙ƈ vọng khống chế! Nhất định phải bảo trì hình tượng cao quý lãnh diễm của mình!"
Cố Miên vội vàng nói với chính mình trong gương.
May mắn hiện tại Phó Dư không ở đây, nếu hắn ở chỗ này, chỉ sợ cô đã sớm ném hết mặt mũi.
Bình tĩnh lại, Cố Miên lại nhìn thấy Phó Dư gửi thêm một tin nhắn.
Phó Dư: "Vừa rồi ở bệnh viện có chuyện. Cho nên có chút chậm trễ."
Cố Miên vội vàng lắc đầu. Có thể nhìn thấy ảnh chụp này cô thực chết cũng không tiếc! Nơi nào muộn chứ!
Bất quá đây là trong lòng Phó phu nhân nghĩ vậy, ngoài mặt cô vẫn là không để Phó tiên sinh chiếm được tiện nghi như vậy.
Vì thế Cố Miên lại gửi WeChat qua.
Cố Miên: "Làm sao giống nhau chứ. Mấy tấm ảnh chụp chừng mực như thế này chỉ cần em lên mạng tìm kiếm là sẽ ra một đống lớn. Bác sĩ Phó, иɦũ ɦσα người ta không giữ lại gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-ga-cho-nguoi/638298/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.