Nghe Cố Miên tức giận hét lên, Phó Dư liền tắt loa ngoài điện thoại.
Khi Cố Miên ghen thanh âm đáng yêu như vậy, hắn không muốn để người đàn ông khác nghe được.
"Phó Dư, có phải anh cũng muốn tới quán bar hay không?"
Cố Miên phẫn nộ nắm chặt khăn trải bàn.
"Nếu tôi thật sự đi thì sao? "
Phó Dư gắt gao xiết chặt ngón tay thon dài. Những lời này vừa nói ra, hắn liền có chút hối hận.
Nếu cô căn bản không phải ghen thì phải làm sao đây...
Nhưng mà giây tiếp theo, Cố Miên liền hét lớn vào đi động: "Anh dám đi quán bar nào, em sẽ phá nát quán bar đấy, sau đó ném người phụ nữ anh coi trọng xuống sông làm mồi cho cá! Không đúng, sẵn tiện cũng ném anh xuống dưới cho cá ăn luôn!"
Nói xong Cố Miên liền nổi giận đùng đùng cúp máy.
Hôm nay cô ở trong bếp vất vả cả ngày học nấu ăn cho Phó Dư. Kết quả hắn lại khen ngược, buổi tối thế nhưng muốn chạy tới quán bar tìm phụ nữ.
Người đàn ông này rất muốn chết đúng không!
Còn muốn ăn đồ cô nấu nữa à? Không có cửa đâu, dù có cho chó ăn cũng không cho hắn!
Cố Miên vừa nghĩ liền đem tất cả thức ăn bày biện trên bàn đổ hết vào thùng rác. Cho thùng rác ăn cũng không cho tên hỗn đản này ăn!
Bệnh viện bên này, Phó Dư cất điện thoại, xoay đầu nhìn về phía Lý Nham.
"Anh cũng thấy rồi đấy. Ở nhà vợ tôi quản rất nghiêm. Loại địa phương này không cần lại rủ tôi đi cùng."
Môi mỏng gợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-ga-cho-nguoi/638283/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.