Về đến nhà đã là nửa đêm, Cố Miên nằm trên giường tức giận đến nghiến răng.
Lần này câu dẫn thất bại không nói lại còn bị Phó Dư ăn sạch. Giận nhất là chuyện hắn không thèm làm tốt bước dạo đầu đã hung hăng tiến vào, làm hoa huyệt cô đế giờ vẫn còn đau muốn chết.
Rõ ràng đã khát vọng được cùng Phó Dư làm tình thật lâu, kết quả lần này không những làm tình không thành công mà còn phải ăn khổ.
"Mở chân ra."
Phó Dư mặc áo ngủ đứng ở mép giường, thanh âm giống trầm ấm như đàn cello dễ nghe vô cùng.
Cố Miên trong lòng giận dỗi, nhắm chặt hai mắt không thèm lên tiếng.
"Nếu không muốn làm một lần nữa thì mở chân ra."
Phó Dư không thích lặp lại lần thứ hai, trong lời nói mang theo vài phần âm trầm.
Cố Miên bị thanh âm này dọa, ngoan ngoãn tách hai đùi ra. Buổi tối hoa huyệt cô bị Phó Dư thô bạo thao làm đến giờ vẫn còn đau, nếu bây giờ lại thao thêm lần nữa thì chắc cô sẽ bị làm chết trên giường mất.
Nhìn Cố Miên nhanh chóng mở hai chân ra, Phó Dư lúc này mới giản mi. Bắt đầu dùng tăm bông chấm thuốc tỉ mỉ giúp Cố Miên chà lau miệng vết thương.
Cố Miên cảm thấy hoa khẩu lạnh căm, chính là lần bôi thuốc này cũng không bị kích thích, chỉ cảm giác thực thoải mái.
Phó Dư người đàn ông này chính là loại người miệng dao găm tâm đậu hủ. Nói thì tàn nhẫn vậy thôi, hiện tại không phải vẫn là ngoan ngoãn giúp cô bôi thuốc đó sao?
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-ga-cho-nguoi/638279/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.