Hạ Chi Nhạ đang có một cơn ác mộng rất đáng sợ. Có một con quái vật đang đuổi theo cậu khiến cậu sợ hãi, con quái vật cắn cậu khiến cậu đau đớn toàn thân. Gương mặt đỏ bừng, mồ hôi rịn ra.
Trạch Đường Xuyên kết thúc bữa tiệc định về thẳng phòng ngủ của mình thì bất chợt muốn ghé qua xem cậu. Hắn tặc lưỡi. Dù sao cũng là vợ trên danh nghĩa của mình, không qua xem thì lão gia tử lại nói này nói nọ.
Thật ra là Trạch Hùng không có ý kiến gì về việc này cả.
Cạch….
Trạch Đường Xuyên mở cửa bước vào. Trong phòng tắt đèn, rèm cửa kéo hờ chỉ để cho ánh trăng len vào khe hở rọi sáng căn phòng. Lúc này, Hạ Chi Nhạ đang ôm bụng lăn lộn. Mặt mày nhăn hết cả lại, mồ hôi đã túa ra thấm ướt cả gối.
“Nhạ Nhạ, cậu sao vậy? Hạ Chi Nhạ, tỉnh lại đi.”
Trạch Đường Xuyên vỗ vỗ vào mặt cậu con trai nhưng dường như không có bất kì động tĩnh nào. Cậu vẫn rên rỉ đau đớn. Thân thể co quắp lại như con tôm. Đau đớn đến mức nước mắt sinh lý chảy ra nữa.
Tít… Tít…. Reng… Reng…..
Trạch Đường Xuyên vội vã bấm chuông gọi báo động. Mỗi phòng ở Trạch gia đều có một chuông báo động, để phòng ngừa đau ốm hay tai nạn giữa đêm.
Bác sĩ tại gia nhanh chóng chạy đến.
“Bác sĩ Từ, ông xem cậu ấy đi. Cậu ấy có vẻ đau bụng lắm.”
Bác sĩ Từ vội vã xem qua bệnh tình cho cậu Hạ.
“Nhị thiếu gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-cua-anh-hanh-phuc-cua-em/2697314/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.