Người đứng trước cửa không ai khác chính là tiểu Văn, người tự nhận là có mối nhân duyên thoáng qua với Trạch Đường Xuyên. Tất nhiên là anh đang rất không vui khi chỉ mới sáng sớm đã phải đối diện với người mình không thích rồi.
Chu Hải Văn trên người chỉ khoác một chiếc áo tắm, tóc hơi ướt nướt, ánh mắt mềm mỏng khêu gợi nhìn Trạch Đường Xuyên.
“Anh Đường Xuyên, phòng tắm em bị hỏng vòi hoa sen, anh cho em nhờ phòng tắm một lát được không?”
Vừa nói vừa mím môi, bộ đang yếu đuối tổn thương không nói nên lời. Tựa như nếu Trạch Đường Xuyên từ chối thì cậu ta sẽ khóc ngay tại chỗ đó vậy. Thật đáng thương làm sao.
Nhưng Trạch Đường Xuyên không rảnh rang quan tâm đến mấy vấn đề đó. Anh lạnh lùng nhìn thẳng mặt cậu ta bằng ánh mắt cảnh cáo sau đó vừa nói vừa đóng cửa.
“Gọi lễ tân.”
Rầm….
Chu Hạc Văn không cẩn thận suýt chút nữa bị cánh cửa đóng sầm đụng trúng mũi. Cậu ta lùi lại vài bước sau đó tức tối dậm chân đi về phòng.
Phòng của Chu Hạc Văn ở là đối diện, cậu ta phải tốn một mớ tiền mới moi móc được thông tin hành trình của Trạch Đường Xuyên và thuê phòng đối diện. Cuối cùng không làm được gì.
Nhưng Chu Hạc Văn vẫn vô cùng tức tối, đi qua gõ lại mấy lần, không cam tâm a.
Trạch Đường Xuyên nhìn Nhạ Nhạ khó chịu lập tức bắt điện thoại gọi điện cho lễ tân. Chỉ mấy phút sau bên ngoài đã vang lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-cua-anh-hanh-phuc-cua-em/2697157/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.