Rời khỏi ngôi biệt thự u ám kia, Cửu Quỳ phóng xe đến công ty giải trí Thắng Thiên nằm ngay trung tâm thành phố. Gửi xe xuống tầng hầm, ngay trong giây phút nào đó, bộ đồ da của cô đột nhiên phát sáng, đổi thành một chiếc váy đỏ dài đến đầu gối, cả người cô cũng tươi sáng hơn lúc nãy.
Vừa lên đến sảnh chính, Cửu Quỳ lập tức nhận được hàng loạt ánh mắt hình viên đạn gửi đến cô. Từ nhân viên cho đến đồng nghiệp không một ai có ánh nhìn thiện cảm đối với cô. Mà ngay khi cô bước vào liền gặp phải người không nên gặp nhất - Diệp Liêu Nguyên cùng quản lý của cô ta Lục Liễu.
Diệp Liêu Nguyên một thân màu trắng bi thương, bộ dạng sững sờ như thoắt ẩn sự tức giận, phẫn nộ mà kiềm nén, mắt còn rỉ một vài giọt nước giả dối. Lục Liễu thì ngược lại, cô ta một thân màu đen, không hề kiêng nể thân phận của cô cùng không gian cảnh vật xung quanh mà lao đến như một người đàn bà đanh đá chửi đổng:
" Cửu Quỳ, tiện nhân này! Cô còn có mặt mũi mà đến công ty nữa sao?! Cô hại Tiểu Diệp chưa đủ sao?! Bây giờ lại còn định giở trò gì nữa đây?! "
Cửu Quỳ giương đôi mắt lạnh nhìn cô ả trước mặt rồi lại dời sang bộ dạng níu kéo của Diệp Liêu Nguyên, hơi nhếch môi nói một câu:
" Ai hại ai.... cô sẽ biết ngay thôi! "
Diệp Liêu Nguyên nghe thấy câu này thì thần sắc có chút sững sờ, chột dạ, cô ta nhanh chóng hồi phục lại thần sắc bi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-cau-duoc-mot-ngoc-than/1517635/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.