Sáng sớm ngày hôm sau, Kiều Lỗi đi đến công ti.
Đàm Quản lý đã đến còn sớm hơn cả hắn, đang đợi ở phòng chờ. Vừa gặp mặt, quản lý đã đi thẳng vào vấn đề: “ Thế nào?”
Kiều Lỗi không hiểu chuyện gì: “ Cái gì thế nào?”
“Phim điện ảnh thế nào rồi?” Người đại diện nói,: “ Ngu Chu có đồng ý giúp cậu nói tốt vài câu không?”
Đàm quản lý là một trong số ít người biết quan hệ giữa hắn với Ngu Chu, vì thế muốn nói dối hắn cũng không được.
Kiều Lỗi không trả lời, xuân hạ giao mùa, bên ngoài vừa nóng lại vừa khô, hắn mở một chai nước, uống ừng ực hơn nửa chai mới nói: “ Tôi chưa nói.”
“Chưa nói? Chưa nói cái gì? Chưa nói đến bộ phim điện ảnh đó?” Ngữ khí của Đàm quản lý có điểm gấp gáp: “ Tôi còn tưởng là Ngu Chu sẽ giúp cậu nói tốt vài câu, đối với người kia, tối hôm qua mới cho phép cậu bỏ chạy mà đến tìm hắn. Cậu có biết không, đạo diễn Lộ mới về nước, có biết bao nhiêu người xếp hàng chỉ đợi mời được hắn cùng ăn bữa cơm. Tôi thật vất vả mới xắp xếp được cậu vào bữa tiệc đó. Cậu nói cậu muốn gặp Ngu Chu, tôi nghĩ trong lòng cậu đã rõ, muốn nhờ hắn giúp vậy mới thả cậu đi. Kết quả cậu nói cho tôi biết cậu không nói!!!”
“Vai diễn quyết định là của ai, cũng không phải từ một bữa cơm mà có thể quyết định.” Kiều Lỗi nói.
“Thế nhưng Ngu Chu có thể quyết định!” Đàm quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-man-be-nho/2268277/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.