-“ Đi ? “
-“Nàng yên tâm , Bắc Sở ta tuyệt đối có thể dung được nàng “ _ Nụ cười trênmôi Lữ Hàn khi nói những lời này đã trở nên nghiêm túc , đôi con ngươimàu xám tro nhìn thẳng người nữ nhân kia giống như rằng chỉ cần nàng gật đầu hắn sẽ lập tức mang nàng rời khỏi
Mạc Tịnh Huyên khôngnghĩ lời hắn là qua loa , nhưng nàng không có suy nghĩ đó , khi chưa thể an bài ổn thỏa cho Mạc gia cùng những người khác há nàng có thể vô tình rời đi ? Mặc dù không phải máu mủ thân sinh thật sự , nhưng nàng đãtừng hứa sẽ dùng hết sức của mình để có thể bảo vệ dòng họ nhà họ Mạcnhư vậy nàng mới không cảm thấy áy náy khi hưởng dụng thân xác của “ Mạc Tịnh Huyên “ , lại nói nếu nàng đi , Cổ Tư Hoàn sẽ thế nào ?
Mạc Tịnh Huyên nhẹ nàng lại bàn , rót một tách trà rồi phóng về phía Lữ Hàn , bàn tay thon dài như ngọc của y đón lấy một cách dễ dàng . ( Đối vớiHuyên tỷ , việc phóng ly trà hay mấy vật linh tinh với tỷ ấy cũng nhưphóng ngân châm vậy đó , chứ thật sự tỷ ấy không có võ gì cao sâu đâuhaha ) Mạc Tịnh Huyên cũng rót một tách cho mình , cầm tách trà xoayxoay nhắc nhở
-“ Tự ta biết bản thân sẽ phải làm gì ? Ngươi vẫn nên bàn vào vấn đề chính yếu đi thôi “
-“Hời , ta thật không thể tin được nàng và Nhị Nha lúc trước là một người “ _ Lữ Hàn lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-khoi-ngang-mi/1539358/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.