-“Trận chiến này , ta quyết định ngự giá thân chinh “
-“Tại sao “
-“Nàng không lo lắng cho phụ thân của mình sao ? “
Mạc Tịnh Huyên ngẩng người … hắn biết sự lo lắng trong lòng nàng ? Nếu chiến tranh xảy ra , phụ thân nàng thân là đại tướng quân , chắc chắn sẽ đứng ở đầu trận tuyến …mà trên chiến trường thì làm sao biết được có gì bất trắc , đao kiếm vốn vô tình mà .
Mạc Tịnh Huyên đưa tay vuốt nhẹ lên gương mặt mà nàng dường như quá quen thuộc . Người nam nhân này luôn để ý đến cảm nhận của nàng , luôn tin tưởng che chở cho nàng , là người duy nhất làm trái tim sống gần 30 năm của nàng lần đầu biết rung động .Nghe chỉ một câu hỏi bỏ ngõ của hắn , làm lòng nàng chùn xuống rất nhiều
Mạc Tịnh Huyên không muốn Mạc Vĩnh Khang xảy ra chuyện gì càng không muốn Cổ Thần Phong gặp thương tổn . Nhưng nam nhân chí tại bốn phương , nhìn sự kiên quyết trong đôi mắt người đàn ông mình yêu , Tịnh Huyên chỉ biết cười trừ :
-“Hãy cẩn thận , ta chỉ cần chàng bình an trở về “
Cổ Thần Phong không nói gì , chỉ hôn vào lòng bàn tay của nàng . Mạc Tịnh Huyên bắt đầu ửng đỏ dần , thấy thế Cổ Thần Phong quơ tay một cái , tấm khăn lụa được mắc trên giá đã bao phủ lấy hai người … hắn ôm nàng , phi thân nhẹ nhàng về phòng ngủ trong Cảnh Dương Cung .
Cổ Thần Phong nhẹ nhàng đặt nàng lên giường mềm mại ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-khoi-ngang-mi/1539341/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.