-“Là Nguyên Thuần thất lễ . Chẳng qua Nguyên Thuần thật sự ngưỡng mộ tài hoa của nương nương . Không biết phải như thế nào hoàng hậu mới chịu nể mặt ạ ? “
Lời nói như đay nghiếng ở hai răng khẽ rít lên . Kỳ Giai Nguyên Thuần từ nhỏ đã là viên ngọc quý tròng lòng Minh Đế , được yêu thương chìu chuộng chưa bao giờ phải chịu nhục nhã như bây giờ . Càng ủy khuất , nàng càng muốn làm cho nữ nhân ngồi trên cao kia phải càng bẽ mặt .
Từ trên cao nhìn xuống , Tịnh Huyên biết nàng ta chắc chắn sẽ đeo bám vấn đề này đến cùng . Nhưng muốn nàng mở giọng thì còn phải xem bản lĩnh của nàng ta . Tịnh Huyên rời khỏi lòng Chu Hạo Đế , bước xuống dưới đài . Bỗng nhiên trong ngực trống rỗng làm Cổ Thần Phong thật khó chịu , hắn cau mày nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của nàng đang đi dưới kia không khỏi cười khổ . Xem ra hoàng hậu của hắn đã tìm được niềm vui trò vui để chơi rồi .
Đứng đối diện Kỳ Giai Nguyên Thuần , Tịnh Huyên vẫn mang vẻ mặt ngây thơ , cười tủm tỉm nhìn nàng ta , bất chợt nàng nâng tay dùng sức giật mạnh chuỗi ngọc san hô đỏ trước ngực Kỳ Giai Nguyên Thuần . những viên san hô đỏ tươi như máu rơi xuống đất . Tịnh Huyên ra lệnh cho Tứ Tiểu ( 4 nàng hầu của Tịnh Huyên đó :v ) nhặt những hạt san hô đó , bỏ lên một cái khay . Nhìn động tác của Tịnh Huyên mà Kỳ Giai Nguyên Thuần chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-khoi-ngang-mi/1539323/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.