Trong Cảnh Dương Cung , Tịnh Huyên chóng tay một bên má , vẻ mặt thờ ơ không biết đang suy nghĩ cái gì . Tiểu Linh thì vẻ mặt lo lắng nóng nảy đi qua đi lại khó hiểu hỏi Tịnh Huyên
-“Tiểu thư , người xem giờ phải làm sao , thế nào Lịch quý phi đó cũng quay sang đối phó với tiểu thư “
-“Đối phó ta ? Ta cũng đang chờ xem “
Tịnh Huyên nhếch môi khinh thường nói , thật sự đối với nàng Lịch Cơ chỉ như một con hổ giấy , cho dù nàng hay Cổ Thân Phong không ra tay , chỉ sợ có kẻ trong bóng tối cũng không buông tha cho Lịch Cơ … thật sự kẻ đó là ai ? Đức phi ? Lương phi ? Thục phi hay ….? Mạc Viễn buông tách trà , rồi nhìn Tịnh Huyên cười cợt nói
-“Bạch Vân Sinh vốn có thiên bẩm về y dược , hắn dụng thuốc như thần , độc tính của Đông hàn chi thảo kết hợp với Tuất mặc canh mà hắn nhìn qua đã có thể giải được , còn giữ được mạng cho Lịch quý phi , nhị ca cảm thấy hổ thẹn ghê nha “
-“Nhưng hắn cũng thật đáng thương …”
Nàng cảm thấy cuộc đời thật bi ai , vì quyền lợi cá nhân mà không tiếc hi sinh tính mạng người khác , vì lợi ích cá nhân mà sẵn sàng lợi dụng tình cảm của người khác . Tình yêu thật sự làm con người mù quáng . Đang mãi miết suy nghĩ thì lại nghe Mạc Viễn cảm thán một câu
-“Hỏi thế gian ….tình là gì ? “
-“Nhị ca , không ngờ huynh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-khoi-ngang-mi/1539313/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.