Bởi vì thời tiết Los Angeles không tốt mà chuyến bay quốc tế cất cánh trễ gần hai giờ, làm cho Trình Tiêu đến sân bay, chuyến bay chỉ còn ba mươi phút là cất cánh.
Hạ Chí còn chỉ sợ chưa đủ loạn, gọi điện thoại tới vào ngay lúc này: “Tao đi một chuyến đến nhà hắn, nghe hàng xóm nói hắn đã chuyển nhà từ lâu.”
Trình Tiêu bỏ chứng minh thư vào trong ví, vé máy bay tùy ý nhét vào trong túi, mặc kệ vé đã lộ hơn phân nửa ra bên ngoài, bước nhanh về phía cổng soát vé: “Nếu hắn ta đã thích chơi trò bốc hơi thì mày cần gì phải phí thời gian làm điều không đáng?”
Đầu bên kia giọng điệu Hạ Chí thoải mái: “Tao phải ngồi xem hắn bắt cá hai tay phản bội, đánh một đòn phủ đầu không để cho hắn có cơ hội chuyển mình.”
Trình Tiêu cười một tiếng, giọng nói bình thường giống như là tán gẫu một chuyện gì đó không liên quan đến mình: “Tao mơ hồ nghe thấy mùi vị có chút hả hê của mày.” Bởi vì nghe được âm thanh thông báo chuyến bay 1268 chuẩn bị cất cánh mà bước chân trở nên nhanh hơn.
Hạ Chí uốn nắn: “Tao không hy vọng chuyện tới trước mắt rồi mà trong lòng mày còn cảm thấy may mắn.”
Tâm trạng Trình Tiêu cũng không vì thế mà bị ảnh hưởng, kèm theo âm thanh giày cao gót giẫm trên nền đá, giọng nói hời hợt: “Tao giống như người động một chút là hứa hẹn tình sâu như biển sao? Đồng ý quen nhau là vì cảm thấy không ghét, không phải là chịu trách nhiệm khi tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-di-qua-bau-troi-nhu-em-di-vao-tim-anh/81454/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.