Lúc Cố Nam Đình xuống máy bay thì xe chuyên chở vẫn chưa đến, Hạ Chí nhìn qua cửa sổ máy bay thấy anh từ bãi đáp máy bay chạy về phía tòa nhà công ty, bóng anh vội vã cuống quýt. Trong ấn tượng, anh lúc nào cũng thong thả, ung dung, dường như mọi chuyện trên đời đều nắm bắt trong tầm tay cả.
Là điều gì, lại khiến anh mất kiềm chế như vậy?
Hạ Chí bắt đầu cởi dây an toàn, đồng thời gọi Kiều Kỳ Nặc: "Xảy ra chuyện rồi, xuống máy bay."
"Xuống à?" Kiều Kỳ Nặc đang định đứng lên lấy hành lý thì Kỳ Ngọc đã mặt lạnh bước lại, giọng cô ta rất lạnh lùng: "Cố tổng bảo cô tiếp tục hành trình."
"Tôi tiếp tục?" Hạ Chí nghệch mặt, "Vì sao?"
Kỳ Ngọc đã chịu tổn thương vì Cố Nam Đình thay đổi hành trình, bây giờ còn phải ứng phó với Hạ Chí nên sắc mặt cô ta rất tệ, giọng nói cũng cực kỳ nóng nảy: "Cố tổng bảo cô thay anh ấy hoàn thành công việc giám sát khu vực Cổ Thành."
"Tôi?" Hạ Chí cuối cùng cũng đã thiếu tự tin, "Thay anh ấy? Cô không nghe nhầm chứ?"
Kỳ Ngọc trừng mắt: "Cô không tin thì xuống máy bay đi, dù sao tôi cũng đã chuyển lời rồi." Cô ta nói xong định đi, lúc sau ngẫm nghĩ gì đó rồi bổ sung một câu: "Cố tổng đã nói, khi cô gặp phải vấn đề không giải quyết được thì nhờ Kiều Kỳ Nặc trợ giúp."
Lần này đến lượt Kiều Kỳ Nặc sững sờ, "Cái mà tôi có thể giúp cô ấy, chỉ có thể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-di-qua-bau-troi-nhu-em-di-vao-tim-anh/3513221/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.