Khi đó cô đỏ mặt gật đầu: "Có, đẹp trai muốn chết. Em còn chụp ảnh gửi cho cha mẹ đấy, bọn họ còn chưa từng thấy giảng viên Đại học Thanh Hoa, anh không biết họ vui đến phát khóc..."
Ô Ngộ cúi đầu mỉm cười chính là nụ cười tiêu chuẩn lúc này. Sau đó cô không an phận nói: "Nếu không… anh đừng cởi bộ đồ mặc giảng bài, cứ như vậy..."
Hơi thở của anh trở nên nặng nề: "Cứ như vậy?"
"Cứ như vậy."
Cô gái xấu xa." Anh nói.
Đàm Giảo: "Em... thực ra anh không biết tiêu chuẩn của những người trên mạng hỗn loạn của bọn em đâu, như thế này tính là gì chứ?"
Ô Ngộ cười ra tiếng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.