Tôi cho là mình đã gặp được cô gái dễ thương, có giọng nói ngọt ngào, chỉ vậy thôi. Nào ngờ hiện tại, cô ấy tùy ý bộc lộ mặt sắc bén phía sau với tôi. 
Cô ấy liếc nhìn tôi, như hơi do dự nhưng vẫn nói tiếp: “Nhãn hiệu áo sơ mi của anh không tệ, quần cũng mới, giày cũ, hơn nữa thuộc nhãn hiệu rẻ tiền. Chứng minh gia cảnh nhà anh rất bình thường, trời sinh tính tiết kiệm. Nhưng vì gần đây giúp thầy hướng dẫn làm hạng mục mới kiếm được tiền đến đây du lịch. Nhưng mà…” 
Cô ấy dừng một chút, nhìn thẳng vào mắt tôi: “Cô bạn gái kia của anh rất đẹp, nhưng lại ăn mặc đơn giản giống như anh, có thể thấy gia cảnh hai người tương xứng. Nhưng cả người cô ấy không có món đồ mới nào. Có người chỉ biết mua cho mình, không mua cho cô ấy. Á…” 
Tôi giật mình, hoàn toàn bất ngờ vì cô ấy nói đến điểm này. Trong đầu tôi hiện lên dáng vẻ của Ô Diệu, tôi thừa nhận, mình không chú ý em ấy mặc cái gì, gần đây tôi dư được ít tiền, ngoại trừ chi trả một số tiền phí sinh hoạt bắt buộc, còn nhiêu tôi đều gửi hết cho mẹ. Nhưng mẹ tôi trời sinh tính tiết kiệm, còn lẩm bẩm nói để dành tiền cho tôi cưới vợ, mà hoàn toàn không chú ý đến, mẹ với Ô Diệu chỉ mặc quần áo cũ giá rẻ nhất của mấy năm trước. 
Tôi nói: “Cô nói đủ chưa?” 
Cô ấy trừng mắt nhìn tôi, hình như phát hiện tôi hơi tức giận, thì cô ấy lùi về phía sau nửa bước, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-den-gap-trang-sang-phim/4598764/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.