Thẩm Thời Nhạn đột nhiên trợn mắt.
Chu Hiểu Ngư sờ mũi, cô cũng cảm thấy xấu hổ, còn có chút nôn nóng khó hiểu, nói: "Cứ như vậy nhé." Quay người định đi, tay lại bị bắt lấy.
Mặt trời đã xuống núi, đèn đường còn chưa sáng lên, xung quanh là một màu u ám. Chu Hiểu Ngư cúi đầu nhìn cái tay kia, ống tay áo màu màu xám đậm, tay rất lớn, thon dài, còn có vết thương nhỏ, nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn của cô, không biết sao thấy mà giật mình.
Với tính cách bình thường của Tráng Ngư, hiện tại đã sớm tát một cái để cho đối phương tỉnh táo, nhưng cô lại sững sờ, rồi đột nhiên phát hiện mình không muốn tránh ra.
Một... bàn tay đàn ông xa lạ.
"Này, buông ra." Chu Hiểu Ngư lạnh lùng nói.
Người đàn ông cũng không phải dạng điên cuồng, lập tức buông ra, nhưng khuôn mặt đoan chính sảng sủa vẫn giấu dưới mũ.
"Có phải tôi đã gặp cô ở nơi nào rồi không?" Anh hỏi, trong giọng nói có chút áp lực.
Chu Hiểu Ngư im lặng.
Một lát sau, cô xoay người nói: "Lời tôi nói đã nhớ kỹ chưa? Ngày 30 tháng 7, đừng đến Tô Châu chịu chết, nhớ kỹ là được." Cô ấy xoay người cũng không quay đầu lại cứ thế đi thẳng.
Khi đó Tráng Ngư cũng không biết, người đàn ông nhìn chằm chằm bóng lưng, mái tóc, chiếc eo, tay của cô, thậm chí là từng ngón một, nhìn rất lâu. Không biết sao người cảnh sát hình sự trước nay tận trung với chức vụ lần đầu tiên phát huy bản lĩnh theo dõi một cô gái lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-den-gap-trang-sang-phim/4599049/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.