Thẩm Thời Nhạn liếc tôi: "Đã hiểu, tôi cũng sẽ bảo lão Đinh canh chừng khu vực đó."
"Không không..." Đàm Giảo lắc đầu, "Anh chưa hoàn toàn hiểu ý của tôi, anh muốn canh giữ rốt cuộc là thùng rác gần nhà Lưu Tiểu Giang hay là gần nhà Ô Ngộ?"
Thẩm Thời Nhạn khẽ giật mình, Tráng Ngư cũng trừng lớn mắt.
Đàm Giảo nói: "Cả hai đều có khả năng. Bởi vì chuyện này hoàn toàn quyết định bởi ý nghĩ của gã kia."
Chúng tôi đều im lặng. Quả thực nếu như tâm lý tội phạm dễ dàng nhìn thấu khống chế như vậy, chỉ sợ đã bị truy nã quy án rồi. Phỏng đoán lòng người vốn là một chuyện thay đổi trong nháy mắt. Chúng tôi thảo luận, phỏng đoán ra ba địa điểm có khả năng, nhưng vẫn không thể xác định.
Tuy vậy khi tôi nhìn về phía Đàm Giảo lại phát hiện tuy vẻ mặt cô ấy nghiêm trọng, nhưng trong mắt vẫn có ánh sáng lợi hại nào đó. Vì thế tôi hiểu ra tuy cô ấy còn chưa nhìn thấu chân tướng, nhưng đã từng bước tiếp cận mục tiêu. Tôi đột nhiên nhớ tới cô ấy từng nói qua câu này: Vận mệnh không ở nơi nào khác, chỉ ở trong lòng bàn tay em.
Khi cô ấy tự tin, chuyên tâm đối mặt thực sự không có thứ gì ngăn cản được.
Trong lòng tôi cũng dâng lên niềm hi vọng mãnh liệt đối với việc cứu Ô Diệu về, cũng nắm chắc thêm vài phần.
Không nghĩ tới lúc thời khắc cần thiết nhất trong cuộc đời, cuối cùng vẫn là người phụ nữ của tôi dẫn dắt tôi ra khỏi vũng bùn.
Quyết tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-den-gap-trang-sang-phim/4598998/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.