Gã nói: "Thực ra... tôi luôn rất ngạc nhiên với một chuyện, nếu con người bị chém ngang, liệu còn có thể sống hay không. Có lẽ là vẫn sống đấy, cô xem những bộ phim truyền hình kia ấy, người bị chém thành hai đoạn vẫn còn có thể bò được, thậm chí có người còn chụp được tấm ảnh quý giá. Chúng ta có nên thử không? Quá trình có thể sẽ hơi chậm, có thể cô sẽ tương đối đau. Cô có thể ra sức hét, xung quanh đây không có người. Nếu tiếng thực sự lớn, tôi sẽ che miệng cô lại. Nhưng thực sự không có người tới cứu cô đâu. Lúc Ô Ngộ sắp chết, tôi sẽ để cho anh ta nhìn một chút hình dạng này của cô, cô cảm thấy thế nào? Nhìn thấy cô gái mình thích, chỉ còn một nửa nằm lỳ trên giường. Cô nói xem anh ta sẽ có cảm giác gì? Anh ta có bị doạ bỏ chạy hay không? Nhưng tôi cam đoan với cô, anh ta cũng sẽ không tốt hơn cô chút nào đâu."
Tôi cảm thấy mỗi giọt máu trong cơ thể run lên, tôi như cảm giác được phần eo có khí lạnh không tốt vờn quanh. Cuối cùng tôi không ngăn được nước mắt chảy xuống, toàn bộ đều chảy vào tay gã. Tôi đột nhiên có xúc động mãnh liệt, muốn cầu xin gã bỏ qua cho mình, đừng đối xử với tôi như vậy. Tuy thế tôi vẫn chịu đựng, tôi vô cùng sợ hãi đến mức không thở nổi, em rất sợ, Ô Ngộ, em sợ lắm.
A Ngộ, anh ở đâu? Có phải cũng đang chịu khổ không? Em nên làm thế nào đây?
Em rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-den-gap-trang-sang-phim/4598983/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.