"A Ngộ..." Trong lúc mơ màng tôi cảm thấy mình bị buông ra, rồi lại vô thức dựa vào Ô Ngộ, nhưng lại chỉ cảm thấy giường đệm và không khí lạnh như băng.
Giường đệm?
Tôi mở mắt ra, nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ và trang trí quen thuộc. Đây là nhà của tôi ở Đại Ly, còn tôi đang trùm chăn, vừa tỉnh lại từ trong một thế giới khác.
Thời tiết ấm áp nhưng tôi lại cảm thấy toàn thân lạnh buốt, vội vàng ngồi dậy, sau đó tìm kiếm khắp nơi trong nhà: "A Ngộ? A Ngộ!"
Trống không, chỉ có một mình tôi giống như trước kia.
Tôi đi ra ban công ngắm cảnh sắc quen thuộc. Mặt trời nhô lên cao, thời tiết đã nóng lên, ánh mặt trời chiếu vào khiến làn da nóng lên. Trong lòng tôi dần có phỏng đoán nào đó, tôi không biết ý nghĩa của nó như thế nào, nhưng tôi biết rõ nó mang ý nghĩa cho rất nhiều chuyện. Tôi quay người chạy vào trong nhà, nhìn thấy di động của mình ở trên giường. Tôi cầm lấy, màn hình sáng lên, nhìn ngày tháng.
Ngày 19 tháng 7 năm 2016.
Một năm trước. Cách xảy ra vụ án nhà họ Trần nửa năm, cách vụ án của Ngôn Viễn là một năm. Là một tháng sau khi tôi và Ô Ngộ đi lên Mỹ Nhân Điền, cũng là hơn hai mươi ngày sau khi chúng tôi rơi xuống cái hang kia.
Tôi cảm thấy máu toàn thân dường như đang dần nóng lên. Tới gần, ngày càng gần hơn rồi. Thời gian thực sự tăng tốc, lại trôi qua nửa năm, chúng tôi lại càng tiếp cận gần hơn với giao điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-den-gap-trang-sang-phim/4598930/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.