Tôi không nhịn được cười: "Có biết hai ngày nay anh nói nhiều nhất là câu gì không?"
Trong mắt anh hiện lên sư vui vẻ, lại dùng ánh mắt khiến người ta chìm đắm vào nhìn tôi. Tôi không có lựa chọn nào khác đành phải ngồi vào bên giường, anh kéo tay tôi, giữ trong lòng bàn tay. Hai bọn tôi đều không nói chuyện.
Sau đó tay anh bắt đầu vuốt ve tôi. Tất cả vô cùng yên tĩnh, xung quanh không có gì, chỉ có hai chúng tôi. Tay tôi cực kì ngứa ngáy, không phải là ngứa bình thường, mà cảm giác giống như ngọn lửa lan toả, từ ngón tay anh cầm chặt, đến mu bàn tay rồi đi vào thẳng bụng, chỉ là chưa đi được vào trong lòng.
"Này..." Tôit thấp giọng hỏi, "Anh luôn trêu chọc các cô gái như vậy sao?"
"Lần đầu tiên." Anh nói, "Kinh nghiệm chưa đủ, xin em chỉ giáo thêm."
Tôi không nhịn được cười. Tôi nhìn dáng vẻ của anh, cảm thấy hình như anh đang muốn hôn tôi. Vì thế tôi nhích mặt qua, nói: "Kinh nghiệm của anh chưa đủ ở đâu thế? Rõ ràng anh..." Anh đã ôm lấy tôi hôn lên.
Tôi cũng không biết khi Ô Ngộ hôn tôi đang nghĩ gì, trong mắt nhìn thấy gì hoặc là cũng không có gì, bởi vì anh hôn đến mức khiến chúng tôi không có cơ hội thở dốc. Cảm giác mềm mại lan tràn, ánh sáng lộn xộn trong tầm mắt, tôi nhìn thấy có ánh sáng yên tĩnh bắn ra qua khe hở rèm cửa, chiếu rọi bên hai chúng tôi. Trong khoảnh khắc này, tôi có thể khẳng định mình chưa bao giờ sa ngã, vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-den-gap-trang-sang-phim/4598924/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.