Edit: Thố Lạt
Năm Giáp Thân, cuối xuân.
Sau khi ở Pháp mười năm, lần đầu tiên, Đường Vân Thâm trở lại Thượng Hải. Người nhà cử xe kéo tay tới đón. Xe đi trên đường, qua chốn đường phố xa lạ mà quen thuộc. Anh vẫn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ xe không nhúc nhích, mãi đến khi tên đường trắng đen mới tinh kia khiến anh quay đầu.
Quản gia Đường Âm thấy vậy, giải thích: "Thiếu gia vẫn chưa biết sao. Tháng bảy, tháng tám năm ngoái, Chính Phủ Quốc Dân tiếp nhận khu tô giới Pháp và khu tô giới cộng đồng [2]. Bây giờ, những con đường tên tiếng anh đó, đều được đổi thành địa danh của chúng ta."
"Đường Pétain thì sao?" Đường Vân Thâm hỏi kỹ.
"Bây giờ gọi là đường Hành Sơn rồi." Đường Âm cười nói.
"Đường Hành Sơn..." Đường Vân Thâm lặp lại tên đường này rất không có ý thức, dường như muốn bắt nó và nơi có lá ngô đồng sum xuê trong ký ức cùng nhập làm một.
"Bà chủ đã sai người đến dường Joffre, à... không, bây giờ gọi là đường Thái Sơn, đi tới DSS ở chỗ đó, mua bột hạt dẻ cậu thích ăn nhất. Vậu về liền có thể được ăn rồi!" Đường Âm lải nhải xong, khó nén được sự vui mừng, "Bà chủ nói từ khi còn bé, cậu thích nhất là ngày sinh nhật, hơn nữa mười ngày nữa là Đoan Ngọ, nhất định phải mời hết những cô gái đẹp chưa kết hôn ở Thượng Hải đến!"
Đường Vân Thâm hết sức yên lặng lắng nghe, anh còn nhớ sau khi qua sinh nhật mười bảy tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-che-mu-mit-biet-la-di-dau/1946668/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.