Hạ Chí vừa đi làm được một tuần thì Trình Tiêu cũng kết thúc khóa huấn luyện bổ sung, thuận lợi vượt qua kỳ thi sát hạch. Trình Hậu Thần lấy lý do chúc mừng cô đổi bằng thành công, đưa cô đến một nhà hàng cao cấp để dùng bữa.
Trên đường đi, Trình Tiêu không mấy hào hứng: "Tay nghề của chị Lý không hề thua kém đầu bếp khách sạn lớn, dù sao cũng chỉ có hai bố con, hà tất phải khổ cực ra ngoài chứ."
Trình Hậu Thần vốn dựa vào ghế nghỉ ngơi, nghe thế thì mở mắt ra: "Không phải ai cũng có vinh dự được Trình tiểu thư nhà chúng ta mời đến nhà làm khách."
Quả nhiên là bữa tiệc Hồng Môn! Trình Tiêu bình tĩnh nói: "Con sẽ không nhúng tay vào cuộc sống của bố, vì không có quyền đó. Chỉ cần bản thân bố thấy tốt thì con sẽ không nói thêm một chữ nào."
Không phải con không nói thì bố có thể không quan tâm.
Trình Hậu Thần thầm thở dài, "Trình Tiêu, đối với mẹ con, không phải là bố chưa từng cố gắng."
Trình Tiêu đưa ánh mắt nhìn cảnh vật trôi qua vùn vụt ngoài cửa sổ: "Con biết". Biết bà ấy rất cố chấp, và bố cũng thế. Biết rõ có thể "cộng khổ", nhưng lại chẳng thể "đồng cam". Còn con, cũng bướng bỉnh y hệt hai người.
Chiếc Bentley dừng trước cửa nhà hàng, Trình Tiêu khoác cánh tay Trình Hậu Thần, nói với giọng nhẹ nhàng: "Có thể không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-qua-troi-em-qua-tim-toi/2525015/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.