Tay tôi còn đặt trên vali đứng cạnh cửa, Phương Anh vẫn chưa hết bàng hoàng ngồi trên sofa không nói nên lời, còn Mai Phương thì không ngừng khóc.
Cả căn nhà bây giờ chìm trong tiếng khóc nức nở của Mai Phương.
Đến khi tôi bình tĩnh cũng vừa lúc Phương Anh mở lời, "Thằng c/hó đó nói như thế nào?"
Tôi, Phương Anh và cả Mai Phương đều đã bước sang tuổi hai mươi sáu. Nếu như thời điểm này chục năm trở về trước ở độ tuổi của bọn tôi bây giờ có lẽ đã có hai ba đứa con nên việc Mai Phương mang thai bây giờ không có gì quá quan trọng. Thời nay mọi người đều đã có tư tưởng thoáng hơn thời trước, việc mang thai trước hôn nhân hoặc việc làm mẹ đơn thân đã được xã hội dần dần chấp nhận.
Điều đáng quan tâm ở đây là người yêu của Mai Phương đối diện với chuyện này như thế nào?
Hai người sẽ kết hôn cùng nhau chăm lo cho đứa bé hay là...
Nửa câu sau thật sự tôi không dám nghĩ đến.
"Anh ta nói tao đi phá đi." Giọng của Mai Phương lạc hẳn đi do khóc quá nhiều.
Tôi và Phương Anh trộm nhìn nhau, cả hai đều không biết phải giải quyết thế nào cho hợp lý.
Mỗi sinh linh xuất hiện trên thế giới này đều xứng đáng được chào đón và sống một cuộc đời vô âu vô lo, bình an trưởng thành. Nhưng còn Mai Phương có nghĩ như thế không? Tương lai, sự nghiệp của nó sẽ như thế nào đây?
Tôi không thể quyết định tương lai thay cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-troi/2814968/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.