Dùng xong bữa sáng, hai người Vân Tịch và chú Nghiêm vừa ra khỏi cửa nhà trọ liền thấy từ xa tiểu Lý và một người đàn ông đang đi về phía này. 
“Hai người ngủ ở đây có quen không?” 
“Tôi ngủ rất ngon, cảm ơn anh.” Ngoại trừ việc ban đêm có hơi đáng sợ chút thôi, Vân Tịch thầm nghĩ. 
“Vậy tốt rồi. Giới thiệu với hai người đây là anh Nam, hiện đang là người quản lý trực tiếp của làng trẻ em.” 
“Tôi là Trần Nam – quản lý của lang trẻ em, rất hân hạnh được biết hai người.” 
Nói rồi anh ta đưa tay ra ý định bắt tay với Vân Tịch nhưng chú Nghiêm đã nhanh chóng nắm lấy tay anh ta. Lực đạo của ông nhanh chóng làm Trần Nam nhíu mày. 
“Rất hân hạnh được biết anh.” Vân Tịch tiến đến, tách tay của chú Nghiêm ra. 
“Anh thông cảm, chú ấy không có ý gì đâu chỉ là hơi cẩn thận chút thôi. Anh đừng để ý nhé.” 
“Không sao, không sao đâu mà.” Trần Nam liên tục xua tay, nói không sao. 
Trên đường đến làng trẻ em, Vân Tịch và Trần Nam nói chuyện câu được câu mất, một phần cũng là do có chú Nghiêm ở đây anh ta có chút rén. 
Còn phần còn lại là do tiểu Lý cứ liên tục giới thiệu nhà này bán đồ mắc rẻ ra sao, rồi Vương gia gia đến tuối xế chiều mà con phải ra đồng thế nào, đến cả con chó nhà Phương mụ mụ sinh được bao nhiêu con cũng được anh ta kể ra. 
Nên đoạn đường đi không thiếu tiếng cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-nui/3031086/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.