Không khí im lặng này, làm cho người ta thật sự có chút ngượng ngùng.
Đôi bạn trước mắt này há hốc mồm luôn rồi, giống y hệt là gặp điều gì đó sốc quá không chịu được.
“Hai đứa kia, có về ăn cơm không.” Lưu Vũ đứng bên đối diện nhìn hai đứa nhóc này cơm không ăn đã chạy đi tán gái.
Tiếng kêu này thành công khiến hai cậu thức tỉnh.
“Mỹ nhân Sở Tích đây là sự thật sao?”
“C-chưa ngủ đã nằm mơ rồi sao?”
“Có thể kí tên cho tụi em không ạ?”
Nhìn cái ánh mắt lấp lánh ấy kìa, Sở Tích liền kiềm lòng không nổi: “Gặp ở đây rồi, chụp ảnh đi.”
Nhiệm vụ chụp ảnh giao cho Vân Tịch, cả hai cậu nhóc vui đến mức đăng ngay lên vòng bạn bè.
Lưu Vũ kêu nãy giờ mà hai thằng nhóc này vẫn không chịu về, qua xem thử mới biết là tụi nó gặp thần tượng đứng đó đỏ mặt nhất quyết không chịu về.
Vân Tịch thấy sự bất lực của anh ta, đưa tay đẩy Sở Tích một cái, hiểu ý bạn thân cô nhanh chóng nói:
“Hai cậu mau về ăn cơm đi, lát nữa tôi sẽ kí tên cho nhé.”
Lúc này hai người mới chịu về, vứa bước vào cửa đã bị Phùng Thiệu Sơn la cho một trận.
“Ba người cơm không ăn đã chạy đi chơi, không muốn làm việc nữa sao.”
Lưu Vũ đứng yên cũng dính đạn: “….”
“Vừa bên kia về sao? Có lấy vít về không?”
“Hèn gì lúc nãy em thấy cái vít ấy quen quen, để em qua lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-nui/3031077/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.