Tiếng cười của ba cô gái như tiếng chuông bạc kêu réo rắc truyền đến cả bên đối diện, Phùng Thiệu Sơn nhận tín hiệu sớm nhất, tay thì vẫn lo công việc nhưng môi thì nhếch lên không hạ xuống.
“Trời ơi! Lâu lắm rồi tôi mới nghe được tiếng cười của nhiều cô gái xinh đẹp thế đó.” Tiểu Phúc tứ hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm bên kia.
“Thì ra Sở Tích cười ha hả vẫn xinh đẹp quá trời!” A Sướng nối gót theo phụ họa.
Lưu Vũ đang xem phần underbody của xe cũng nghe được, đúng là trong số đó giọng cười của Sở Tích là nổi bật nhất, minh tinh gì mà không giữ chút hình tượng nào.
“Uầy! Cậu vừa tới thăm người ta có một lần mà người ta khỏe luôn rồi đó.” Lưu Vũ nhìn Phùng Thiệu Sơn với ánh mắt sâu xa.
“Coi bộ cậu cũng thân thiết với “ai kia”, nên người ta mới nói cho cậu biết phải không?”
“Bạn bè thôi mà, sau này hai người có ở bên nhau thì chúng tôi cũng phải thân thôi.”
Thôi được rồi! Câu đó nghe cũng êm tai nên Phùng Thiệu Sơn quyết định tha cho anh ta một lần.
Như được trận cười lúc nãy tiêm máu gà, cùng thêm sự trợ giúp của tiểu Linh nên việc dọn dẹp cửa hàng nhanh chóng hoàn thành. Ba cô gái ngồi lên chiếc sô pha dài trong tiệm ngắm nhìn thành quả của mình, bụng rất mãn nguyện kêu lên hai tiếng.
Ọc ọc…
Làm việc hăng say quá nhưng quên mất việc ăn uống thì không được, mau tiến đến tiệm dì Lan húp tô mì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-nui/3031055/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.