Sáng hôm sau, trên bộ bàn ghế cửa tiệm hoa đang được bày biện một bàn đồ ăn sáng nóng hổi. Nhìn một bàn thức ăn trước mắt, Vân Tịch có chút hưởng thụ. Phùng Thiệu Sơn thay cô đổ cháo ra bát, còn cho thêm vào cháo món thịt kho tiêu mặn ngọt mà cô thích ăn nhất. Mùi sữa đậu nành nóng thơm lừng quanh quẩn càng làm tăng thêm cảm giác ấm cúng.
Phùng Thiệu Sơn bận bịu không ngơi tay, ngó sang cô nhóc kế bên thì thấy cô đang chống cằm nhìn anh cười. Tóc mái cô có chút dài, đâm vào mắt nên cô vén tóc qua một bên, lộ ra cái trán căng bóng trắng nõn. Đôi mắt không được tóc mái ngăn cản trông càng sáng hơn, lông mi dài thẳng làm tăng thêm nét nhu tình trong mắt.
“Lát nữa anh cắt tóc cho em nhé.”
Vân Tịch đang suy nghĩ linh tinh, có chút không theo kịp lời nói của anh, ngờ nghệch hỏi lại: “Sao á anh?”
“Em nói tóc mái dài đâm vào mắt mà, anh cắt ngắn giúp em.”
“Phùng Thiệu Sơn, lỡ anh cắt tóc của em thành chó gặm thì sao?”
“Em không tin bạn trai em sao?”
Ánh mắt có chút khó tin, e dè nói: “Đ-đúng là có chút đó…”
“Chỉ là cầm kéo cắt thôi mà, ở nhà anh cũng từng cắt lông cho Lọ lem rồi.”
“Tóc của em giống với lông của mèo sao?” Nghe thôi là thấy có chút miễn cưỡng rồi. Tóc mà giống lông mèo chắc sẽ sớm rụng hết mất.
“Tóc em đẹp hơn lông của Lọ lem.” Anh đưa mũi lại gần hít sâu mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-bay-ngang-nui/3031017/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.