Nói rồi ai đó ôm cô ngủ ngon lành. Từ Ngôn Hy vẫn ngây ngốc suy nghĩ mấy câu nói của hắn đến tận hai giờ sáng mới biết được.
Mình - lại - bị - lừa!
***
Sáng hôm sau, ai đó đang ngủ thì bị làm phiền,
" Tiểu bảo bối, mau dậy, chúng ta phải đi đăng kí kết hôn "
" Kết hôn gì cơ chứ, cho em ngủ tí đi, chút nữa em còn phải đi làm " Cô trở mình nũng nịu
" Em Từ Ngôn Hy, đồng ý kết hôn với anh, Hoắc Dư Viễn "
Giọng nói dõng dạc, to rõ, lộ ra vẻ chí khí dũng cảm của Từ Ngôn Hy vang lên. Cô nghe xong liền bật dậy.
Uất ức chỉ thẳng vào Hoắc Dư Viễn
" Anh... anh gạt em! "
" Anh đâu có gạt em, là em tự nói mà! " Ai đó mặt không đỏ, không chớp mắt nói. Khuôn mặt hết sức vô tội kéo cô đi đánh răng rửa mặt.
Ai đó mặt uất ức đứng xếp hàng chờ đăng kí, ai đó đắc chí đem điện thoại ra dọa.
Hai tiếng sau...
Từ Ngôn Hy ngồi trong xe, nghiêng đầu nhìn Hoắc Dư Viễn, nước mắt lưng tròng.
Không thể nào, không thể nào, cô còn chơi chưa đủ, sao có thể thành gái có chồng rồi.
Tại sao? Tại sao chứ!
Từ lúc đăng kí thành công, miệng Hoắc Dư Viễn cứ cười cười, muốn ngoác lên tận mang tai luôn rồi. Hắn quay người sang nhìn con nhím nhỏ đang uất ức, đưa tay bẹo nhẹ lên má,
" Sao hả? Em có một người chồng như anh, vừa đẹp trai, vừa nhà giàu, điện nước đầy đủ, bao nhiêu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-yeu-anh-di/114855/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.