Suy cho cùng, nếu tơ duyên đã hết, định mệnh của cô không phải hắn. Ở bên nhau cũng chẳng được gì, lại càng khó xử. Nhưng là hắn không đàng hoàng chân chính nói lời chia tay cùng cô, lại làm loại chuyện khinh thường đó. Cô thật sự oán trách hắn. Chỉ là bây giờ, tất cả những gì liên quan tới hắn đều không liên quan tới cô. 
Đều đã là quá khứ! 
Từ Ngôn Hy thu lại ánh mắt sâu xa của mình, khuôn mặt không lạnh không nhạt lên tiếng 
" Đình Ngụy Phi, từ bỏ tình cảm của anh và tôi, thật sự là rất khó... " 
Đình Ngụy Phi nghe đến đấy liền vui mừng, cho rằng cô sẽ cùng hắn quay lại, nhưng câu kế tiếp làm hắn rơi hẳn vào đáy sâu thất vọng. 
"...Nhưng tôi đã làm được. Tôi cùng anh đã chia tay, đường ai nấy đi. Tôi không xen vào anh, anh không xen vào tôi. Tôi đã dứt khoát đem chúng bỏ lại ở quá khứ. Chiếc đồng hồ này, cứ coi như quà trả ơn ba năm, anh đã giúp đỡ.. " 
Từ Ngôn Hy đem chữ " giúp đỡ " nhấn mạnh. Tựa như hiện tại chỉ xem anh như ân nhân, mà mối ân tình cũng trả xong. 
Nhìn Từ Ngôn Hy định rời đi, Đình Ngụy Phi liền nhanh chóng mở miệng 
" Có phải là vì Hoắc Dư Viễn mà em mới như vậy với anh? " 
Từ Ngôn Hy ngừng lại, nhìn anh chậm rãi nói 
" Đình Ngụy Phi, anh chọn con đường của anh, chuyện gì xảy ra cũng do anh chọn. Con đường tôi chọn, hạnh phúc vì ai cũng là chuyện của tôi, đều không liên quan 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-yeu-anh-di/114846/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.