Bồn nước không cao, mực nước bên trong chỉ vừa đủ bao phủ thân cá. Tuy nó bất tỉnh, Nam Tầm vẫn cảm nhận được sự tuyệt vọng của nó, làm tâm trạng cô cũng trùng xuống theo. Cô dùng sóng âm đồng loại gọi rất nhiều lần nhưng đối phương đều không trả lời, e là sắp không qua khỏi.
Trong miền ký ức xa xăm của người cá, người cá đen là chủng mạnh nhất với đa số là giống đực, giỏi về chiến đấu, có thể nói chiến sĩ trời sinh. Nam Tầm không biết tại sao nó lại rơi vào tay con người, nhưng giờ phút này, bộ dạng hấp hối của nó làm cô thấy rất đau lòng.
Giám đốc Triệu và lão ngư dân đã nhìn quen người cá đen nên cực kỳ bình tĩnh. Trong khi khoảnh khắc mới trông thấy nó, mắt Phương Hằng trợn trừng, biểu cảm như hận không thể đích thân sờ để kiểm chứng những cái vảy và đuôi cá đó phải thật hay không!
Không thể tưởng tượng được, trên đời này thật sự có người cá! Mặc dù khác xa trong truyền thuyết.
Vẻ mặt Ngụy Xương lại đa phần là ngoài ý muốn.
Anh tưởng rằng tất cả người cá đều mĩ lệ như vật nhỏ nhà mình, không ngờ còn có loại xấu xí như này. Trông giống hệt quái vật, không gợi nổi một tí hứng thú sưu tầm của anh, đem đi nghiên cứu khoa học có khi còn có giá trị.
Nam Tầm vỗ vỗ tay Ngụy Xương, ý bảo anh đưa mình qua đó xem. Ngụy Xương thấy dáng vẻ gấp gáp của vật nhỏ thì hơi không vui. Sốt ruột không dằn nổi thế sao? Chẳng lẽ tôi so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040370/chuong-662.html