Nếu không phải nhờ căn phòng hơi hướng cổ xưa đây, Nam Tầm thật không biết mình xuyên đến cổ đại, bởi bộ đồ cô đang mặc quá ư là hở hang!
Trời má, cái áo cúp ngực đỏ này mà trễ xuống xíu nữa là hai con thỏ nhảy ra được luôn. Còn, còn, cái, cái, cái kích cỡ này... Hơi to quá không ta? Sóng cao cuồn cuộn! Núi lớn trập trùng! Đi cái là nảy cả lên.
Cái váy, ừ đấy, đủ dài, nhưng ai lại chơi xẻ tà thế này. Lúc đi mẹ nó thấp thoáng cẳng chân trắng ngần. Mặc vậy có ổn thật không đấy?
Mà thế cũng thôi đi, đây còn khoác thêm tầng sa* đỏ ngoài cùng... Ha hả, mặc như không mặc lại càng có vẻ lẳng lơ.1
[*Sa: giống vải voan xuyên thấu]
Sàn được trải thảm đỏ mềm mại nên cô không mang giày mà trực tiếp giẫm chân trần lên đó, khiến hai cái lắc chuông bạc ở cổ chân vang lên leng keng. Trong tiếng chuông leng keng, Nam Tầm đến trước bàn trang điểm soi bóng mình.
Cô gái trong gương sở hữu đôi mắt đan phượng* trời sinh long lanh sóng nước phong tình vạn chủng, lông mày lá liễu xếch nhẹ phía đuôi, mũi cao mà thẳng, môi đỏ như son, chính là màu đỏ cám dỗ nhất. Tổ hợp đường nét phải gọi là gợi cảm, chói mắt cực độ.
Nam Tầm ngắm gương mặt trong gương rồi lại cúi đầu dòm ngực mình, tự dưng có cảm giác muốn xịt máu mũi.
Đây... đây là cỡ lớn nhất nhỉ?
Chính lúc này, Tiểu Bát cười lên hô hố, lộ vẻ xiu xíu đáng khinh: "Yêu nữ ma giáo, bà la sát đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040312/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.