Bắt cô gánh tội danh thì cũng thôi, quan trọng là dám bảo cô chọn ngày vào thời điểm rối ren này. Thế chẳng phải có vẻ cô rất nóng ruột sao?
Vô sỉ, quá vô sỉ.
Bà cả liếc Nam Tầm đầy thâm ý, cười nói: "Tiểu Ngư đã nói hôm nay là ngày Hoàng đạo thì mẹ tin chính là ngày Hoàng đạo."
Nam Tầm:...
Nam Tầm đứng cạnh Tạ Lương Thành len lén véo hông anh. Vốn định tìm chỗ nào mềm để nhéo, ai ngờ sờ mãi vẫn không tìm được, chỗ nào cũng cứng ơi là cứng. Trong khi đó, Tạ Lương Thành bị nhéo mặt không đổi sắc, thấy chẳng khác gì gãi ngứa.
"Phải rồi Tiểu Thành, Tiểu Ngư còn chưa có áo cưới. Nhà mình hiện ở tỉnh thành, con lại là Đốc quân, tiệc cưới không thể quá giản lược, đúng không?" Bà cả nói.
Tạ Lương Thành không đáp lời ngay mà nhìn Nam Tầm hỏi ý kiến: "Tiểu Ngư, em thích váy cưới trắng không?"
Nam Tầm cười cười: "Em thấy mặc màu đỏ không khí sẽ hoản hỉ hơn. Anh cả quên rồi hả, em còn một bộ sườn xám đỏ thẫm chưa mặc bao giờ đấy. Có thể dùng bộ đó làm áo cưới. Chúng ta cứ làm giản lược, không cần long trọng đâu, tiền dư còn lại chi bằng để anh mua súng ống đạn dược."
Ánh mắt Tạ Lương Thành ngắm cô vốn dịu dàng lại chan thêm ý cười, anh nhịn không được xoa đầu cô: "Tiểu Ngư ngoan. Tuy không có lễ cưới long trọng, nhưng anh sẽ thương em hơn bất cứ ai."
Câu "Tiểu Ngư ngoan" làm mặt Nam Tầm nháy mắt nóng bừng. Cô cúi đầu, ho nhẹ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040297/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.