Nam Tầm cong cong khóe miệng: "Em nghe rồi nha, phải ghi vào sổ ngay mới được! Nay mai anh cả mà không tin lời em, em sẽ nhào qua cắn chết anh."
Anh ngắm cô với đôi mắt đượm ý cười, hồi lâu sau bỗng duỗi tay xoa đầu cô: "Ngủ đi, hôm nay em mệt lả rồi."
Khoảnh khắc bàn tay to chạm vào đầu mình, Nam Tầm nao nao ngơ ngác ngước nhìn anh, rồi lắc đầu: "Hôm nay ở bên anh cả ngày nên có làm gì em cũng không mệt."
Tạ Lương Thành nheo mắt: "Đừng nhìn anh như vậy, anh không kìm nổi."
Nam Tầm:...
"Em nhìn anh thế nào?"
"Như một con thỏ đáng yêu làm người ta cực kỳ muốn giày vò."
Mặt Nam Tầm đỏ bừng. Cmn, coi như cô chưa hỏi gì đi.
Tạ Lương Thành rõ ràng đã đi tới cửa, mở một khe hở luôn rồi. Anh cách cô một bước dài, thế nhưng ngay lúc này lại bất ngờ vòng về, dán người lên cơ thể Nam Tầm, đá chân phải đóng sập cửa.
"Anh cả, anh làm gì, ưm..."
Tạ Lương Thành nâng cằm cô, đặt lên một nụ hôn sâu.
Cả nhà đều đã say giấc, anh chẳng sợ bị ai bắt gặp bộ dạng xộc xệch của mình, cứ ôm lấy người trước mắt đòi hỏi vô độ.
Đại khái nửa giờ sau, Tạ Lương Thành mới buông tay thu binh. Quân phục chỉnh chu bị Nam Tầm vò nát, mũ kepi bị cô hất văng xuống đất tự bao giờ, đến bộ đồ cưỡi ngựa cô chưa kịp thay cũng bị anh thô lỗ kéo đứt phăng hàng cúc áo, nhàu nhĩ vô cùng.
Nam Tầm cúi đầu kiểm tra, lườm anh: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040294/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.