Trong toa tàu im ắng chỉ còn tiếng lật báo soàn soạt, lão phu nhân và bà cả đã ngủ, Tiểu Thạch Đầu cũng ngáy o o.
Nam Tầm dựa lưng vào ghế, chẳng biết buồn ngủ ngắm người đàn ông đối diện.
Tuy mặt bị che, nhưng vẫn ngó được những chỗ khác. Như đôi chân dài vắt chéo, như cánh tay săn chắc, như ngón tay cầm báo thon dài, như eo thon được phác họa bởi thắt lưng quân dụng màu nâu...
Nam Tầm chăm chú mất hồn, không biết đã nhìn bao lâu.
Xoạch!
Tạ Lương Thành bỗng thả tờ báo xuống, hai mắt mang vẻ tức giận chuẩn xác khoá lấy Nam Tầm ngầm cảnh cáo.
Nam Tầm cong cong mi cười thân thiện. Nhận được tín hiệu, cô rất "lễ phép" dời tầm nhìn, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tạ Lương Thành thả lỏng cơ bắp quan sát Nam Tầm một hồi, đang tính nhìn qua chỗ khác thì bắt gặp cô len lén hé mắt trái liếc sang.
Nam Tầm thấy người nọ lạnh lùng quan sát mình liền đóng mắt như chưa có gì xảy ra. Lần này không mở nữa, cứ ngỡ đã ngủ thật.
Tạ Lương Thành: "..."
Cô gái này... quá càn rỡ!
Tạ Lương Thành che báo lên mặt, cũng tạm nghỉ chốc lát.
Giữa trưa, nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn vào toa.
"Cơm của tiểu thư ạ, còn đây là của tiểu thiếu gia." Nhân viên cười tươi dọn hai phần cơm phong phú lên bàn.
"Cảm ơn." Nam Tầm nói, Hứa Thạch Đầu cảm ơn theo.
Nam Tầm hơi nhíu mày nhìn nhân viên, nụ cười của người này khiến cô rất không thoải mái.
Mùi máu tươi phảng phất bay tới lúc gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040265/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.