Nếu thật là thi ma mắt lục thì khó trách trời sinh dị tượng. Con yêu ma này khẳng định là tai họa nhân gian.
Thế nhưng...
Nhưng đây là thi ma. Ma là gì? Ác tới cực điểm thành ma.
"Thật ra ma còn chẳng đáng ghét bằng một số người đâu. Ty như, còn có một số người ăn cháo đá bát, qua cầu rút ván thì thật không có gì độ nổi." Nam Tầm nói thầm.
"Thân ái đừng buồn, không phải còn nhiều nhiều con dân ủng hộ Vương triều sao, các bé ngoan khác biết sai rồi sửa cũng rất nhiều, chúng ta phải yêu thương các bé ấy nhiều nhiều nha." Phải lên tinh thần còn độ nốt giá trị ác niệm còn sót nữa thân ái à, Tiểu Bát tự bổ sung.
Tiến vào huyệt mộ phong thuỷ đại sư có không dưới hai mươi người, nhưng phương diện này chân chính tâm hệ thiên hạ an nguy lại có mấy cái? Ha hả, lòng người a. Đều chỉ muốn cái lợi trước mắt, cái lợi cho riêng mình đâu cần biết tới kẻ khác hay tương lai gì? Cũng một giuộc với đám tà tu chương trước thôi.
Ấy chết, họ cũng chẳng được biết đám đó là gì đâu ha? Bận cuồng ngôn rồi mà.
***
Nghe thông báo xác thật có cương thi hơn ngàn năm, vài nhà phong thủy chân chính xung phong canh giữ ngoài huyệt mộ. Kết quả của đám này cũng thật đặc sắc.
Thẩm Duệ Uyên giáp công với thi ma.
Nam Tầm theo sát, gấp gáp hỏi ông tám: "Tiểu Bát, Tiểu Bát. Có gì trợ giúp được không, ta lo cho cụ tổ quá."
"Đợi chút, ta lục đống sách đã sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040251/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.