Edit: Trant/ Beta: PDRDBBBL
Nhà tổ rất lớn, nhưng trừ mấy người giúp việc, cũng chỉ có người già và mấy bé gái được nhận nuôi sống ở đây. Đám con cháu không ở, bởi họ giống bao người khác, thích biệt thự xa hoa để khoe khoang địa vị.
Chỉ khi nhà tổ có việc, đám con cháu dòng chính mới tụ tập về như hôm nay.
Nam Tầm đoán trừ việc kích mở mắt Âm Dương của cô, đám người họ Thẩm còn việc quan trọng hơn phải làm, hẳn là liên quan đến cái hố to nhốt nhiều oán hồn kia.
Lúc này Nam Tầm không vội hỏi Tiểu Bát. Dựa vào năng lực bản thân khám phá có lẽ sẽ càng thú vị.
Người dẫn đường vừa đưa Nam Tầm rời trận pháp đã lập tức quay lại hang. Túi trút giận nhỏ Nam Tầm đành tự lết thân về phòng mình ở nhà họ Thẩm.
Đó là một căn phòng nhỏ phía Tây Nam, cô và những bé gái được nhận nuôi khác đều ở đây.
"Hiểu Nhu! Hiểu Nhu, chị về rồi!" Một cô bé xấp xỉ tuổi cô bất ngờ chui ra từ sau cây cột lớn, lo lắng hỏi: "Hiểu Nhu, chị không sao chứ? Lúc cụ dẫn chị đi em sợ lắm. Chị Hiểu Nguyệt năm ngoái cũng đi rồi cuối cùng chẳng quay lại nữa. Bọn họ bảo cụ dẫn chị Hiểu Nguyệt tới nơi tốt hơn, sau này sẽ không về nữa."
Nói xong lại muốn khóc.
Nam Tầm xoa xoa đầu cô bé: "Không sao đâu, cụ chỉ dẫn chị đi xem vài thứ thôi. Bây giờ xem xong nên chị về rồi nè."
Cô bé tên Thẩm Hiểu Vân này trước kia ở cùng cô nhi viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040191/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.