Edit: Bánh Bao/ Beta: Padu, RED
Nam Tầm nói xong liền nhéo nhéo tay Ánh Hàn.
Ánh Hàn muốn rút tay về, không ngờ bị đối phương nắm cứng ngắc, tránh không thoát.
"Tiếu Dao, mọi người đang nhìn đó." Ánh Hàn thấp giọng nói, vành tai hơi phiếm hồng.
Nam Tầm cong môi: "Ta là muốn tất cả mọi người đều biết, ta không hề hư tình giả ý với chàng. Ánh Hàn, ta biết thật ra chàng vẫn không tin. Bây giờ ta nói cưới chàng trước mặt bao nhiêu người, ai ai cũng biết rồi. Chàng xem, ta không còn đường lui nữa."
Vậy nên chàng có thể đặt niềm tin vào ta nhiều hơn chút.
Môi mỏng Ánh Hàn mấp máy, mi dài nhíu lại, có chút lo lắng nói: "Thế nếu ngài không vào được nhóm năm mươi đầu bảng, có bao nhiêu tình ý cũng đâu làm được gì?"
Nam Tầm:...
Cmn mặt của nàng nhìn ngu xuẩn vậy sao? Hay là dáng vẻ cà lơ phất phơ lúc trước ăn sâu lòng người quá rồi, làm người ta khó lòng tin tưởng?
"Ánh Hàn, còn không đến nửa năm nữa là thi Hội, ta sẽ chứng minh cho chàng xem, ta không chỉ nói suông." Nam Tầm nghiêm mặt nói.
Ánh Hàn "ừ" một tiếng trầm thấp, ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn bên người nàng.
Trương Tử Kỳ nhìn hai người liếc mắt đưa tình, nghĩ đến lời Tiếu Dao, vẫn thấy không thể tưởng tượng.
Nàng từ nhỏ yêu võ, ghét đến học đường đọc sách nhất, không ai hiểu rõ hơn nàng việc đọc sách buồn tẻ cỡ nào. Cho nên khi nghe Tiếu Dao có thể vì một ca nhi hoa lâu mà lập chí thi vào hàng năm mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040141/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.