Edit: Bánh Bao/ Beta: Padu, Trant, Bạch Lạc
Ánh Hàn ngồi phắt dậy, nghiến răng nghiến lợi: "Tiếu Dao, phòng ta không phải nơi ngươi muốn đến thì đến. Ngươi xem Ánh Hàn ta là cái thá gì?"
Nam Tầm đổi thành ngồi bên mép giường, duỗi tay đè Hàn tiểu yêu tinh đang xù lông lại, nói bao đương nhiên: "Hàn Hàn, ta xem chàng như chính phu chưa qua cửa của Tiếu Dao ta chứ sao."
Ánh Hàn ngẩn ra một chốc, tiếp đó bắt thì cười lạnh: "Tiếu đại tiểu thư, ngài có bệnh hả?"
Nam Tầm không phản bác, gật đầu nói: "Đúng vậy, ta có bệnh, bệnh tương tư. Mà chàng, là thuốc giải duy nhất của ta."
Ánh Hàn:...
"Hàn Hàn, ta chỉ tới thăm chàng một lát, không gặp chàng tối ta sẽ ngủ không được. Sắp cấm đi lại ban đêm rồi, ta phải đi đây." Nam Tầm thừa dịp hắn không chú ý, trộm hôn một phát lên mặt hắn, còn tạo ra tiếng "chụt" cực kỳ vang dội.
"Chụt" xong, Nam Tầm như một cơn gió trèo tường rời đi. Tới vội vàng mà đi cũng vội vàng.
Trong đêm tối, Ánh Hàn duỗi tay che đi nơi vừa rồi bị Nam Tầm hôn, mắt hắn lập lòe ánh sáng lạnh, nghiến răng nghiến lợi gọi: "Nhạc Thạch!"
Hắc y nhân Nhạc Thạch "hiu" một tiếng nhảy vào cửa sổ: "Công tử, có gì phân phó?"
"Ngươi làm hộ vệ kiểu gì vậy, ả sắc phôi Tiếu Dao đến mà cũng không biết?"
Nhạc Thạch sửng sốt: "Công tử, ta có thấy, nhưng chẳng phải người nói muốn đùa với ả tiểu thư quan lại này sao ạ? Thế nên ta không ngăn cản."
Ánh Hàn tức khắc nghẹn lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-vai-ac-lai-hac-hoa/1040135/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.