Chương trước
Chương sau
Vân Dao muốn nạp mạng sao?

Đương nhiên là không rồi, nàng chủ muốn thử xem dị năng của mình là gì thôi.

Đứng trước tang thi, thấy nó muốn tấn công, nàng liền giơ tay ra một bộ dáng muốn chưởng nó.

Nữ chính hình như làm như vậy, chắc hẳn dị năng sẽ từ tay bay ra đi?

Sau đó …

Vân Dao " … "

Vương! Đoản! Mệnh!

Vương Đoản Mệnh ngươi có giỏi thì lòi ra đây!

Cái gì mà dị năng! Đều lừa người!

Nó vẫn sống nhăn răng không sứt mẻ cái gì!

Cố gắng áp chế sự bùng nổ, Vân Dao thu tay chớp mắt lui xuống mấy trượng.

\[ Ký chủ, cái gì cũng phải bình tĩnh! Quả thực cô có dị năng, do cô xuất ra không đúng cách nên mới như vậy \]

Thế nào nào mới đúng cách!

\[ Không biết, ta dò không ra \]

Phế vật!

Phế vật hệ thống rất uất ức, nó có gì sai đâu, ký chủ kiểm tra từ đầu tới cuối thì chỉ tìm ra được cái tên còn lại chính là mấy chữ 'không rõ'.

Lúc Vân Dao lo mắng hệ thống mà quên mất tang thi, khi nhớ đến hoàn cảnh thì lui mấy bước, bất quá bị móng vuốt tang thi xoẹt qua má.

Trên má truyền đến điểm đau, trong mắt hiện lên mạt sát khí, chưa kịp xử lý tang thi chán sống thì nó bị Thiên Vệ đột nhiên xuất hiện cấp giết.

Lia mắt về phía Thiên Vệ, đột nhiên nàng nhớ đến cái gì đó.

Trong tiểu thuyết, bị tang thi mà cho bị thương thì sẽ biến thành tang thi siêu cấp xấu xí thối nát.

Ôi không …

Không phải ta đây sắp biến tang thi chứ?

\[ Khụ … Ký chủ yên tâm, cô biến tang thi không được đâu, ta sẽ lọc thân thể cho cô \]

Coi như ngươi có chút tác dụng.

Đột nhiên nàng phát hiện, ánh mắt Thiên Vệ nhìn nàng có gì đó lạ lạ, ánh mắt của hắn làm cho nàng khị chịu.

Có chút giống như tham lam, thèm khát …

Vân Dao có dự cảm không lành, " Sao vậy?"

Đáp lại nàng là hình ảnh hắn liếm môi.

Vân Dao, "…"

Sao vậy?

Thiên Vệ nhìn cô ngày càng nóng, không kiêng dè, hắn cười rực rỡ xinh đẹp như thiên thần, "Tỷ tỷ ngày càng mê người, mùi máu thoang thoảng khiến cho ta thèm khát chứ nói đến đám tang thi, thực muốn nuốt sạch sành sanh … "

Vân Dao mộng bức, "…"

Có cảm giác nàng không biết gì đó quan trọng.

Vương Đoản Mệnh lên tiếng, thông tin này làm nàng suýt chút nữa phun ra câu chửi tục.

\[ Tìm được rồi, ký chủ dị năng rất đặc biệt! Chính là máu thịt của cô chính là thức ăn cực phẩm siêu cấp ngon, con người hay tang thi chỉ cần ăn một miếng nhỏ lập tức cấp bậc tăng vùn vụt! Nói tóm gọn lại thì cô chính là một miếng bánh thơm tho nhất trong mạt thế  \]

Cmn!

Dị năng quần què gì đây?

Mạt thế đại bổ hoàn Vân Dao có cái tức mà không thể bùng phát ngay lập tức.

Trong mạt thế, nếu chính mình là một thứ chỉ cần ăn vào là vô địch thì vui sao được.

Nhìn Thiên Vệ mà Vân Dao chỉ có thể dùng nắm đấm trấn áp, tang thi vương cũng không thoát được sự hấp dẫn mê người này.

"Tốt nhất đừng có đánh chủ ý xấu xa gì với ta, em trai nên ngoan một chút, đúng không? "

Thiên Vệ thu lại tầm mắt, nghĩ lại thực lực của  Vân Dao mà áp chế cảm xúc vồ người này, suy nghĩ một chút.

Đợi thực lực chính hắn vượt qua cô ta rồi vỗ béo rồi thịt cũng không tệ, dù sao đồ hắn nhận định cũng không đi đâu được.

Nhìn hắn thu lại tầm mắt, Vân Dao trong lòng hài lòng quay đi.



Vân Dao trên đường thừa dịp Thiên Vệ không chú ý, lấy một bộ đồ ra thay.

Bộ đồ này giúp che dấu dị năng tìm chết này.

Thiên Vệ nhìn nàng hơi kinh ngạc, rồi nhếch môi, mặc dù không biết nàng như thế nào làm được nhưng mà như vậy cũng tốt, bớt bị người khác tơ tưởng.

Đồ ăn ngon như vậy chỉ là của hắn!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.