Editor: Miêu Bàn Tử
Cửa là Phó Cẩn Ngôn đóng.
Âu phục trên người hắn đã sớm rơi xuống đất, áo sơmi trắng mỏng cũng bị kéo đến rối loạn, cúc áo mở ra mấy phần, còn in lên mấy cái dấu môi đỏ tươi, phá lệ làm cho người khác suy tư.
Lại nhìn Tô Đát Kỷ cơ hồ như dây leo sinh trưởng trên người mình, mông lung mơ màng chẳng khác nào uống rượu say, một bên vai váy đã rơi xuống thắt lưng, một bên khác khó khăn lắm mới treo trên cánh tay, lộ ra tuyết trắng mềm mại hơn phân nửa, mị diễm đến cực điểm.
Lấy bộ dáng hai người hiện tại, hắn không có cách nào cùng những người khác giải thích tình huống này.
Huống chi, lương tâm hắn hổ thẹn.
"Tiểu quai quai, mở cửa nhanh nha, ca ca biết em bây giờ rất khó chịu, ca ca là tới cứu em, để em dễ chịu nha ~"
Bên ngoài, Hoàng Đổng mở cửa không ra, dùng một giọng điệu phá lệ buồn nôn lừa gạt.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Phó Cẩn Ngôn nghe xong lời này, biến sắc, đột nhiên cảm giác ra không thích hợp, lại cẩn thận đánh giá Tô Đát Kỷ. Trên mặt ửng hồng, làn da nóng hổi, toàn vô ý thức hướng trên người mình cọ, còn nghĩ cởi quần áo, lòng hắn hơi hồi hộp một chút.
Nàng trúng thuốc!
Vừa rồi hắn bị nàng bổ nhào quá mức bất ngờ, căn bản không còn kịp suy nghĩ, lại thêm thành kiến trước kia đối với nàng, tự động nhận định ôm ấp yêu thương của nàng là câu dẫn, không có phát hiện Tô Đát Kỷ nhiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/189382/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.