Editor: Miêu Bàn Tử
Điện thoại kia, là của Tô Đát Kỷ.
Trong mắt Phó Cẩn Ngôn chợt lóe lên ánh sáng, cả người không biến sắc đứng lên, thả xuống một câu,
"Chờ đấy, tôi đi tìm chút thuốc."
Sau đó liền ra khỏi phòng.
Tô Đát Kỷ cười híp mắt, lăn một vòng trên giường, giống như cực kỳ hưởng thụ sự quan tâm của hắn.
Hệ thống bây giờ nhìn không nổi nữa, nhịn không được lên tiếng nhắc nhở,
【 Hồ ly ngu ngốc! Hắn căn bản không trúng mỹ nhân kế của ngươi. Hắn là thấy được tin nhắn Vương Đại Phú trên màn hình di động của ngươi mới thay đổi thái độ... 】
"Ta biết nha~"
Lời còn chưa nói hết liền bị Tô Đát Kỷ đánh gãy, nàng cười như kẻ trộm,
"Thế nhưng hắn trúng cái bẫy của ta a~"
Thấy hệ thống không rõ ràng cho lắm, nàng chỉ chỉ điện thoại trên mặt đất, mắt trái hoạt bát nháy nháy,
"Ngươi cho rằng điện thoại của ta sẽ trùng hợp rơi ở chỗ này, lại trùng hợp đến mức Vương Đại Phú ở bên kia gửi tin nhắn tới sao?"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hệ thống ngơ một chút, qua một hồi lâu mới phản ứng được. Con mắt chậm rãi trợn to, không thể tin nói:
【 Là ngươi thiết kế? 】
"Đương nhiên là ta thiết kế rồi ~"
Tô Đát Kỷ nghiêng đầu cọ xát chăn mền mềm mại, thoải mái mà thở ra một hơi.
Nhìn bộ dáng người vật vô hại của nàng, hệ thống liền trầm mặc. Hắn cùng với nàng cộng sinh, mỗi phút mỗi giây ở cùng một chỗ, cũng không thấy nàng đặt ra bẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/189374/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.