Editor: Miêu Bàn Tử
Cũng may, Tô Đát Kỷ hạ một cái bậc thang cho hắn,
"Đã không cần chuyển sang nơi khác tiếp tục thâm nhập điều tra, như vậy..."
Lan Hoa Chỉ* phấn nộn của nàng nhếch lên, chỉ vào đồng hồ treo trên tường, có chút tiếc nuối,
*Lan Hoa Chỉ: ngón tay xếp thành hình hoa lan
"Hai mươi bốn tiếng đã hết, tôi đi đây. Tạm biệt nha ~ "
Đối với việc thẩm vấn, nhân viên điều tra đều không được vượt qua 24 giờ. Nàng một mực kéo dài thời gian, đã sớm nắm tốt cái cơ hội này.
Hướng về phía Phó Cẩn Ngôn còn đang ngây người bên trong phất phất tay, eo thon nàng uốn éo uốn éo, tiêu sái rời đi. Lưu lại một cái nam nhân ngồi đó, khí huyết nửa người dưới còn đang cuồn cuộn, sắc mặt đen như đáy nồi nửa ngày không nhúc nhích.
【 Hồ ly ngu ngốc, ngươi cứ như vậy bỏ đi? 】
Hệ thống không hiểu hành động lần này của nàng, rõ ràng đều trêu chọc đến phát hỏa, vì cái gì không rèn sắt khi còn nóng?
"Ừ~, hiện tại ta có chút hối hận rồi."
Đứng tại cửa chính, Tô Đát Kỷ loay hoay xem điện thoại nguyên chủ để cho nàng trong chốc lát, ấn nút tắt máy, buồn buồn nói một câu, khó có khi yếu thế.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Hệ thống vui mừng nhướng mày, cuối cùng cũng nắm được sai lầm của nàng. Lưng vừa thẳng mặt vừa nghiêm, định giáo dục nàng một phen. Kết quả câu nói tiếp theo của nàng đem hắn đánh về nguyên hình xám xịt.
"Trời nóng như vậy, gọi xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/189372/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.