Editor: Miêu Bàn Tử
Tiêu Ngự sững sờ.
Suýt nữa hắn quên mất, rượu giao bôi cũng là rượu hợp cẩn, chỉ có thể cùng chính thê kết tóc cộng ẩm uống.
Cho nên nàng cảm động rơi lệ là nghĩ rằng hắn đối đãi nàng như chính thê sao?
Nàng uống vào nửa chén, ý tứ chính là nguyện ý trở thành thê tử của hắn. Nhưng cái này vốn không hợp với lễ pháp, nàng sợ hắn sẽ bị trời phạt cho nên mới ném chén rượu đi?
Sau khi nghĩ thông suốt tất cả sự việc, Tiêu Ngự càng thấy xấu hổ không chịu nổi.
Nàng dùng thành ý chân tình đối đãi với hắn, vì từng hành động của mình, thậm chí chỉ vì một câu nói mà vui đến phát khóc, mà hắn căn bản không phải ý tứ kia, thậm chí nói ra việc uống rượu giao bôi, chỉ là vì thăm dò nàng có hạ độc vào trong chén rượu hay không mà thôi.
【 Đinh! Độ thiện cảm +10 điểm, tiến độ trước mắt 57/100 】
Hắn đưa tay sờ sờ đầu tiểu yêu tinh, đáy mắt xẹt qua một tia xấu hổ,
"Phiên Phiên ngốc."
"Nô gia mới không ngốc đâu!"
Lúc này Tô Đát Kỷ mới nín khóc, bất mãn hừ một tiếng.
Làm sao không ngốc, ngốc đến mức coi là trẫm động chân tình đối với ngươi, ngốc đến mức vì cái hư giả tình ý này mà phản kháng lại vận mệnh của mình.
Một cái mật thám ngốc như vậy, thật là... Để tâm hắn đau.
Tiêu Ngự ôm nàng vào trong ngực, trong mắt trìu mến vô hạn.
Hệ thống bay ở bên trên nhìn xuống, tức đến mức đấm ngực dậm chân, đầu loảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459455/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.