Editor: Miêu Bàn Tử
Hệ thống nghe xong cảm thấy say say.
Nam chính là Hoàng đế, cũng không phải thầy khắc ngọc!
Ngay cả hắn cũng nhìn ra được, chạm trổ đẹp như vậy khẳng định không phải nam chính làm được, mà con hồ ly tinh giảo hoạt kia lại không nhìn ra sao?
Tô Đát Kỷ chính là cố ý.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Bị nàng đoạt lời nói như thế, Tiêu Ngự vốn là muốn nói thêm liền nghẹn chết trong cổ họng.
Trước mặt hắn là đôi mắt trong suốt chớp chớp, hai con ngươi lại tròn xoe, trong đáy mắt lại loé ra vài tia thụ sủng nhược kinh, nước mắt cảm động chực trào quanh hốc mắt của tiểu yêu tinh.
Dưới tình huống như vậy, hắn có thể nói không phải sao?
Nhẫn tâm làm cho nàng thất vọng sao?
Tô Đát Kỷ hoàn toàn trực tiếp cắt đứt đường lui của hắn.
"Ân",
Tiêu Ngự trái lương tâm nhận phần công này về mình,
"Thích không?"
Nước mắt của Tô Đát Kỷ rơi rào rào xuống, khóc đến nói không nên lời, chỉ có thể mãnh liệt gật đầu biểu đạt tâm tình vui sướng của mình.
Tâm của Tiêu Ngự lập tức mềm nhũn.
"Nàng ngốc hay sao, khóc cái gì."
Một tay nàng kéo vào trong ngực, tay còn lại vỗ vỗ lưng trấn an.
Hành động này lại làm cho trong ngực tiểu yêu tinh khóc càng hăng hơn.
Tiêu Ngự liền thở dài một hơi, thần sắc trên mặt vô cùng phức tạp.
Hắn đương nhiên biết Tô Đát Kỷ khóc vì cái gì.
Không có gì hơn là sáu phần cảm động, tăng thêm bốn phần áy náy.
Một người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459446/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.