Editor: Miêu Bàn Tử
Đối với âm thanh nhắc nhở vang lên thanh thuý như thế, Tô Đát Kỷ cũng không ngạc nhiên cho lắm. Nàng đã sớm biết bộ dạng này có thể khiến nam chính chú ý đến, cho nên mới dám buông lá gan ra để náo loạn ồn ào.
Bằng không thì nàng làm sao dám càn rỡ đến như vậy, ngại đầu vướng ở trên cổ quá lâu hay sao?
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Đã tăng độ thiện cảm, vậy nhất định phải dùng!
Tô Đát Kỷ bĩu môi, tay nhỏ non mềm kéo lấy ống tay áo vàng choé thêu Ngũ Trảo Kim Long của Tiêu Ngự, ủy khuất đung đưa,
"Hoàng Thượng ~ ngài xem một chút nha ~ đừng nói Trịnh quý phi với Lệ tần, ngay cả hai tên thái giám đều khi dễ trên đầu nô gia!"
Nàng hờn dỗi giậm chân một cái, rút trâm ngọc trên đầu ném xuống mặt đất,
"Làm quý nhân như thế còn không vui bằng làm vũ cơ! Nếu không ngài hãy thu hồi mệnh lệnh đã ban ra đi, để nô gia trở về làm vũ cơ là được. Ai muốn làm cái quý nhân phế vật như thế!"
Rõ ràng là nàng khi dễ hai tên nô tài đến mức đều nói không nên lời, còn khiêu khích để Trịnh quý phi cùng Lệ tần một bên bị chọc tức một bên bị thương, lần này còn giả vờ đáng thương.
Cái mật thám này thật sự có thể giữ lại!
Trong lòng Tiêu Ngự khinh thường cười lạnh, lại không chọc thủng nàng, hắn cần nàng ngang tàng hống hách để hậu cung tự loạn trận cước.
Đương nhiên, còn cần hắn hỗ trợ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459427/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.