Editor: Miêu Bàn Tử
Đáy mắt Tiêu Ngự đỏ rực một mảnh, dùng hết tất cả ý chí nghị lực mới miễn cưỡng đè nén rên rỉ thấp thỏm trong cổ họng xuống.
Cái chiêu câu người của mật thám này lợi hại hơn hắn nghĩ.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Mắt thấy Tô Đát Kỷ đã không còn hài lòng với vành tai nhỏ bé của hắn, mon men theo gương mặt cứng rắn, bắt đầu muốn xâm lược môi mỏng của hắn.
Còi báo động khẩn cấp vang lên trong lòng Tiêu Ngự.
Không thể đợi thêm nữa!
Tiêu Ngự cắn răng, cẩn thận móc một bình sứ nhỏ từ trong ngực ra, nhanh chóng cầm đầu ngón tay dính vào trong, sau đó cực kỳ thô bạo đem ngón trỏ trực tiếp nhét vào trong miệng Tô Đát Kỷ.
Tiểu nhân dưới thân không nghĩ tới hắn sẽ có hành động này, đôi mắt đang chìm trong mơ màng trợn tròn một chút.
"Nha, thật sự không chịu nổi muốn hạ dược cho ta sao?"
Dù chỉ có một chút xíu vô sắc vô vị, ngũ giác nhạy cảm của hồ ly tinh vẫn nếm ra được sự tồn tại của bột phấn.
Đôi mắt xinh đẹp nhiễm tình nâng lên, nửa yêu kiều nửa giận dỗi trừng mắt nhìn Tiêu Ngự một chút, nàng cũng không tránh không lùi, lưỡi nhọn linh hoạt chủ động tiến tới, nhẹ nhàng liếm một cái.
Một màn này vô cùng mị diễm.
Vừa đúng lúc rơi vào trong mắt của hắn.
Cổ họng Tiêu Ngự chuyển động một cái, không tự chủ mà nuốt ngụm nước bọt.
Xúc giác ở đầu ngón tay so với vành tai nhạy cảm hơn nhiều, cảm giác ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-to-dat-ky-nam-than-treu-choc-mot-cai/1459416/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.